Thứ Ba, 8 tháng 1, 2008

NGUYỄN BẮC SƠN

NGUYỄN BẮC SƠN

lời bạt

nhà có mảng tường hoa

thơ: vũ hy triệu









thơ vũ hy triệu đọc xong thấy giống như tiếng nói mà lòng mình muốn nói, tiếng khóc mà lòng mình muốn khóc, tiếng ca Âm thầm thanh thản thấm đậm nhân tình, nhân nghĩa trong cõi phù sinh.

Thơ anh kết thật hay, bật sáng lên cái ý nghĩa Triết Đạo một cách tự nhiên như hoa trôi, nước chảy, nhạn bay rơi hình xuống khe nước ro re, gió lồng lộng trên đỉnh đời gió hú, tóc nhiều sợi hoa râm và một nụ cười ung dung thanh thản.

Thơ Triệu là một trái cây đã chín muồi tự tỏi mùi hương thầm kết tinh của một kiếp người khổ đau mà vẫn bao dung, đôn hậu và cái tinh thần triết hài (Humour) của một hiền nhân đứng bên bờ giải trình.

Nbs.

Xem nội dung tập thơ ở trang http://vanvietloc.googlepages.com/vanvietloc

1 nhận xét:

vanvietloc nói...

CẢM NHẬN TỪ TẬP THƠ “NHÀ CÓ MẢNG TƯỜNG HOA”
CỦA VŨ HY TRIỆU (2007)


Một mảng đen, những dòng chữ trắng, một nửa khuôn mặt trầm ngâm vẽ nghệch ngoạc đối xứng với một mảng hoa hoè màu sắc có lẽ đủ nói lên điều mà tác giả chiêm nghiệm ở độ tuổi hơn nửa đời người…
Tôi chẳng phải là một hoạ sĩ, một thi sĩ hay một nhà phê bình VHNT, nói đúng hơn tôi là người thích đọc thơ mà không nhớ được câu thơ nào theo ý thích. Tôi không khó khăn như người khác tưởng, nhưng, tôi lại bắt gặp tôi trong câu thơ “Nhớ lắm người ơi xa ngái một cánh diều” trong bài “Dòng sông và nỗi nhớ” của tác giả.
Cũng có lúc tôi hoá thành người mơ mộng cô đơn “Mình ta với bóng liêu xiêu nói cười” (Một mình trên cầu) để mọi việc trong cố sự “vướng hồn ta một cõi vô thường” (Tóc thu) và đôi lúc tác giả đã nói hộ giùm tôi lòng tường niệm đến người cha đã khuất “Người là bóng núi uy nghi”…
Vũ Hy Triệu đã mời mọc tôi đến với thực tại bằng các bài thơ dù rất ngắn:mọi việc trên đời, trong cuộc sống của một người đàn ông bình thường nhất trong những người bình thường là có gia đình, có vợ con, có công ăn việc làm dù cho “Chạy cơm ngày hai bữa, đủ rách nát cuộc đời”…
Không hiểu tác giả (VHT) thấy gì, nhớ gì, mộng mị hay thực tại để màu hoa vàng xuất hiện khá nhiều kể cả màu hoa cau cũng vàng lang thang khắp tập thơ (66 bài) dù cho đứng bên một màu hoa lựu đỏ ( Chiều cuối năm nhớ bạn) hay một “ráng đỏ tàn rơi” (Thảng thốt), có phải màu hoa của một thời “yêu người đắm đuối, yêu người như thác đổ ” (Còn chăng một chút mưa chiều) để rồi biền biệt chia tay tuổi mộng mơ, của một thời vẫy vùng ngang dọc ”phiêu lãng nổi trôi” (Cõi riêng tư) và kết thúc bằng “hai nốt giáng –thăng (?)” (Âm bản) như mảng đen trắng xuất hiện ở trang bìa cuối tập thơ…
Với những từ ẩn dụ chất chứa trong các bài thơ, VHT làm tôi thích, làm tôi ngẫm nghĩ rồi bất giác phì cười thấy khoái cuộc đời hơn cho dù cuộc đời vốn ranh mãnh cũng có chỗ cho tôi dặn lòng ơi chững chạc, thực tế quá đi chứ !...
Dù thế nào đi nữa, cũng xin cám ơn nhà thơ Vũ Hy Triệu…

BẢO LỄ ( Phan Thiết, cuối năm 2007)